Có bao giờ chúng ta nghĩ, đầu óc chúng ta cần một chút nghèo, thiếu thốn, để người này đừng xa cách người kia là vì ghen tị.
Có bao giờ đầu óc chúng ta cần một chút khờ dại, ai muốn qua mặt cứ qua, để bớt kình địch.
Có bao giờ chúng ta cần một chút yếu ớt, tôi chấp nhận anh hơn tôi, chị hơn tôi, để bớt cạnh tranh.
Có bao giờ chúng ta cần một chút ngây ngô như trẻ con vậy, để không có lòng ghen tị.
Trích Bài Giảng Thánh Lễ Thứ Sáu Tuần 20 TN – Cha Phạm Quang Hồng